p168
2024-05-23 17:03:01 - Lượt xem: 762



p168

Nhớ nhất là những lời ca ngọt ngào, đằm thắm, nồng hậu của anh Tư, chị Sáu. Trong từng câu ca như vẽ lên cả một khung trời thanh bình, ở đó có tình người chan chứa, có tình yêu đôi lứa đẹp đẽ, có tình thân giữa những người ruột thịt và có cả tình nghĩa của một vùng đất mang tên miền Tây yêu mến. Những điệu lý, câu hò hay lời ru đung đưa trên chiếc võng kẽo cà kẽo kẹt trong những giấc mơ trưa của tôi, nuôi lớn tôi từng ngày, từng ngày. Chúng êm dịu đến nỗi khi phải cất bước ra đi, bất giác những lời ca hào sảng ấy cứ vương vẫn mãi chân tôi, níu giữ tâm trí của tôi. Người dân quê tôi họ chọn gửi gắm lòng mình vào những lời ca tiếng hát, một chút nhiệt thành, một chút chân chất ấy đã tô đậm cho nghĩa tình sâu đậm nơi quê nhà tôi. Ở cái mảnh đất này, họ gặp gỡ rồi yêu thương lấy nhau qua những câu hò đối đáp, cảm mến nhau bởi cái bụng dạ “thiệt thà”. Người miền Tây chúng tôi có nụ cười ngọt ngào, có giọng nói xởi lởi và có cái tấm chân tình, gắn bó với nhau đi suốt bao năm ròng.p168