p168
2024-06-17 20:36:00 - Lượt xem: 284



p168

Cái sự “lắc lẻo”, “gập ghềnh” ấy đã khiến tôi nhiều phen hú vía. Cảm giác đầu tiên là sợ bị rớt xuống nước, cây cầu cứ rung rinh, liêu xiêu, tưởng chừng như sắp sập xuống. Thằng bé mặt lấm lem bùn đất nói với tôi: “Chú đi ngang ngang cái giò á, đi dọc để bị trợt té lắm”. Nghe lời, tôi đi ngang như cua, tay bám chặt vào cây vịn, không dám thở mạnh, nhích từng bước để qua được bên kia sông.p168